"Con người sinh ra không phải để tan biến đi như một hạt cát vô danh. Họ sinh ra để in dấu lại trên mặt đất, in dấu lại trong trái tim người khác, Đừng che giấu tình yêu và sự dịu dàng hãy nói những lời nói thân thương khi bạn còn nghe được và khi tim bạn còn rung động.,và Khi tình yêu ra đi, đừng cúi đầu trong nỗi tuyệt vọng, hãy ngẩng lên và ngước nhìn trời cao để thấy được nơi mà trái tim của bạn đang được chữa lành" ------admin:Đặng Tất Đạt.^.^.
Chủ Nhật, 13 tháng 5, 2012
Chiếc thước ngăn bàn
"Có khi nào anh về thăm lớp cũ
Cất dùm em chiếc thước ngăn bàn."
Đã lâu rồi anh có về thăm lớp cũ
Thăm lại chỗ nơi ta ngồi thuở trước
Nhớ kỷ niệm em ngăn bàn bằng thước
Anh lấn sân nên cứ đụng em hoài.
Chiếc bàn chung nên chẳng thể chia hai
Em miễn cưỡng khép mình trong biên giới
Đợi anh sang để em buộc tội
Chẳng thể nào anh thoát được đâu.
Anh lơ ngơ nên luôn phải cúi đầu
xin lỗi em về những lần phạm luật..
Em ghét anh là người ngốc nhất
Phạm lỗi rồi sao không phạm lần hai.
Em bắt anh vì em biết anh sai
Nhưng không cấm những lỗi lầm như thế
Anh tưởng thật còn em thì không thể
Nên vô tình ngăn bàn ngăn cách mãi hai ta.
Hôm nay về thăm lớp học từ xa
Như vẫn thấy dáng anh ngồi đó
Có khi nào anh về thăm lớp cũ
Cất dùm em chiếc thước ngăn bàn.
sưu tầm:
admin: Đặng Tất Đạt ^.^
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét